Không khí mùa xuân ngày càng gần .
Cái hương của tết nó khác lắm, không cảm nhận được nhưng nó mang một cái gì đó dù cho ta có nhắm mắt hít thở cũng có thể cảm nhận được.
Nó như là một sự trộn lẫn hoài hòa của hương hoa, bánh kẹo, cả cái vui cái phấn khởi ngày tết .
Mọi năm giờ này cô đã về quê với ba mẹ. Phụ ông bà quét dọn, trang trí lại nhà .
Năm rồi cô và anh ăn tết ở nhà chồng . Năm nay cả hai quyết định về nhà cô sẵn tiện đó Gia Huy về luôn . Nay cũng là 29 tết rồi.
Một tháng hơn rồi cô nhớ thằng bé chết đi được .
Con trai ơi ba mẹ về rồi đây. Tiếng cô vang từ đầu ngõCả nhà ơi con về rồi đây .Đi đâu hết rồi kìa? Cô lẫm bẫmMẹ cô đang loay hoay trong nhà nghe cô gọi cũng chạy vội ra
Hai đứa về rồi hả? Trời đất sao để thằng Hưng xách đồ lỉnh kỉnh vậy con chân nó còn chưa lành.Ơ con quê mất.Để em giúp anh nha. Cô cười hì hì với anh mẹ cô cũng giúp cả hai một tay .Nam nó dắt Gia Huy qua nhà thằng Bin rồi , ba con thì đi sang nhà bác Bảy xin trái đu đủ xanh về chưng tết .Đu đủ xanh nhà bác Bảy nhiều lắm .
- Mà thằng Huy á nó về đây mới có một tháng mà nó đen nhẹm đi, ngày nào cũng chạy theo thằng Nam ở ngoài trời không mẹ nói không có được .
Hai mẹ con lâu ngày mới gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577116/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.