Qua hôm sau khi vết thương cô đã lành .
Anh nắm lấy tay cô :
- Đi thôi về nhà với anh .
Cô thì cũng chỉ mĩm cười ngại ngùng, giây phút này cô chờ đợi cũng rất lâu rồi .
Em đi còn lấy theo tấm hình anh xấu xí như này hả ?Kệ anh, em đẹp là được.Anh đang giúp cô thu dọn đồ đạc về nhà cả hai, trên tay anh cầm tấm ảnh cưới của cả hai, nhìn đi sao mà anh trong này cứ đáng ghét kiểu gì? Mặt mài thì không vui vẽ gì nhìn chán thật.
Cả hai thu dọn đồ đạc phải đến trưa mới xong .
Lúc về đến nhà của cả hai lại mất thêm cả buổi mới dọn dẹp hết đâu vào đó.
- Sao hồi lúc đi em đêm theo có một ít đồ mà giờ nhiều dữ vậy, mệt chết em rồi .
Cô nằm ườn ra ghế .
Anh thì ngồi dưới nền đất cạnh cô
Em mà mỗi lần giận anh như thế này có khi anh phải mua hai ba căn nhà nữa mới đủ cho em chất đồ .Bộ muốn em đi lắm hả, vậy giờ em đi nữa nha. Cô cau mài nhìn anh.Không có đâu, anh không muốn ở một mình nữa. Em xem đi anh ốm lòi cả xương này .Đúng rồi anh ốm đi rất nhiều , cô ngồi dậy ôm lấy cổ anh .
Em không đi nữa được chưa, sao mà có mỗi việc ăn uống cũng không đầy đủ nữa .Không có em, anh ăn không ngon ngủ không được. Mà em thì hay lắm sao? Nhìn đi gió mạnh một chút là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577106/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.