Sau khi những người trong gia đình đã về, ba mẹ cô cùng Khánh Nam cũng thu xếp về nhà. Cô tiễn họ một đoạn thì cũng vào nhà cùng mọi người.
Anh kéo ghế, bảo cô ngồi xuống cạnh mình:
- Em ngồi ở đây đi.
Bên kia Nhã Uyên thì sắc mặt trở nên khó coi, quả nhiên cái tên này lại ngồi trước mặt cô.
Minh Kiệt cũng chẳng vừa, nhìn cô chằm chằm. Trên tay thì cằm đôi đũa, tư thế bất động
Nhã Uyên thấy mọi người đều đã ăn, thì cũng gắp thức ăn. Đúng như cô dư đoán, cái tên không bao giờ để cô được ăn yên ôn mà, lần nào cũng tranh thức ăn với cô.
- Nè muốn ăn đòn hả? Cô nghiến răng, khẽ rít lên từng tiếng nhưng âm thanh không quá lớn đủ để anh nghe.
Minh Kiệt nhún vai anh mắt mang theo tia khinh bỉ:
- Tôi bây giờ chính là muốn ăn miếng thịt này, cô bỏ đũa ra đi.
Máu nóng dường như đã dồn lên não, tay còn lại đã siết chặt từ bao giờ:
- Người bỏ đũa phải là anh, tôi chọn nó trước việc gì phải từ bỏ.
- Được được, xem như là tôi đây bụng dạ không hẹp hồi, nhường cô. Minh Kiệt cũng không còn chặn miếng thịt nữa.
Tưởng anh hôm nay không rảnh mà đôi co với cô, nhưng không … Cái tên này. Cô vừa chạm đũa vào món nào là đũa anh ta lại chặn ngay đó. Cố ý cái này là cố ý không cho cô ăn uống ngon mà.
Bên kia mọi người đang rôm rả trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577079/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.