Khi nghe được giọng nói, quen thuộc nhưng cũng đã có chút thay đổi. Tim anh run lên từng hồi bàn tay cầm điện thoại cũng vô thức siết chặt hơn, cổ họng đắng ngắt.
Thấy người đàn ông vẫn chưa đáp lại mình, cô gái cất tiếng nói nhỏ nhẹ.
- Là em đây, Anh Thư đây.
- Ừm. Bấy giờ anh mờ khó khắn lên tiếng.
- Dạo này anh có ổn không, em … em muốn gặp anh một chút được không?. Em nhớ anh lắm.
Giọng cô gái run run kèm theo âm thanh thút thít,chắc có lẽ cô gái này đang khóc.
- Về khi nào?
- Em về cũng gần hai tháng rồi nhưng mà em không có đủ dũng khí để gặp anh. Giọng Anh Thư càng thêm não nề
- Khuya rồi, em ngủ đi.
- Nhưng mà em rất nhớ anh
- Có gì mai hẳn nói, em nghỉ ngơi đi. Truyện Kiếm Hiệp
Nói rồi vội tắt máy, cũng khẽ hít một hơi nặng nề. Anh vội lấy tấm hình mà anh đã giữ rất cẩn thận, anh luôn mang theo nó bên mình nhưng cũng rất lâu rồi anh chưa có dũng khí xem lại.
Hôm nay người đó lại đột nhiên gọi đến nói là nhớ anh, nhớ anh … ha câu nói này cũng quá châm biếm rồi.
Trong ảnh là một cô gái với nụ cười tỏa nắng, làn da trắng hồng mịn màng, nụ cười thì toả sáng, cô ấy là nữ thần thanh xuân của rất nhiều người hồi ấy, trong đó có cả anh.
Anh và cô ấy quen biết nhau từ khi học cấp hai. Lên cấp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577074/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.