Sáng sớm anh đã mặt ở dưới đợi, cô chuẩn bị quần áo trang nghiêm cũng nhanh chóng chạy xuống chỗ anh kẻo anh đợi lâu.
Vừa chạy xuống dưới đã thấy anh sơ mi trắng tươm tất, quần âu phẳng phiu, anh đứng khoanh tay dựa vào xe đợi cô.
Cô hôm nay cũng mặc áo sơ mi, sơ vin gọn gàng, tóc búi cao. Tạo nên cảm giác gọn gàng, thanh lịch.
- Anh đợi có lâu không, thật xin lỗi, tôi ngủ quên. Cô hớt hãi, ríu rít nói với anh.
- Không vừa mới đến.
- Bác trai, bác gái đã đi đi chưa, hay anh ghé qua trước họ?
- Tôi đưa địa chỉ cho tài xế riêng chở hai người họ đi trước rồi.
- Vừa mới đi thôi, chúng ta xuống dưới sẽ cùng lúc. Anh tiếp lời
- Ừm nhanh đi đi thôi. Cô hối thúc anh
Cả hai vừa về đến nhà, đã thấy ba mẹ anh cùng bà nội đã có mặt tại nhà.
Bên phía nhà cô, Ông bà nội cũng có mặt cùng ba mẹ cô ba mẹ cô, họ ngồi bên tay trái
Còn gia đình anh ngồi bên tay phải cách nhau một bàn trà.
Cả hai bước vào cũng chào hỏi người lớn.
Đây là lần đầu tiên cô gặp mẹ anh, mẹ anh lấy cô hỏi mình thì cũng gật đầu, nhưng anh mắt toát lên vẽ không vừa ý. Ba anh nhìn có vẽ dễ hơn ông chỉ nhìn cô rồi gật đầu đáp lễ.
- Giờ hai đứa nó cũng lỡ rồi, hôm nay gia đình tôi xuống đây, chính là mong anh chị cho con bé Trâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577060/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.