Trường học lạ lẫm mà quen thuộc, hai bên trồng đầy cây xoài hiếm có, mỗi mùa hè sẽ nở đầy hoa xoài, sau đó lại ra những quả xoài xanh tốt. 
Đáng tiếc, bây giờ không phải mùa xoài nở rộ. 
“Tại sao dẫn em đến đây?” Dương Thính Vũ đưa mắt nhìn cây xoài rồi dời mắt đến người đàn ông bên cạnh. 
“Anh nhớ khi ấy em mặc một chiếc váy hoa, đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào anh.” Lục Ly chỉ một tiệm sách cũ cách đó không xa, chuyên bán những quyển sách “second-hand” cho học sinh, sinh viên. Lần đầu tiên, anh và Dương Thính Vũ gặp nhau là ở chỗ này. 
Cô thoáng kinh ngạc, không ngờ anh còn nhớ rõ lúc đó cô mặc váy thế nào. 
“Khi đó, anh muốn rời đi, em chợt chạy tới nắm lấy tay anh, hỏi anh tên là gì.” Lục Ly cười tươi tắn, hình ảnh ấy cho đến bây giờ, đều hiện rõ trước mắt. 
Dương Thính Vũ ngượng ngùng, cô nghiêng người, vén tóc ra sau tai để che giấu sự xấu hổ, “Đều là những chuyện xưa rồi mà.” 
“Bởi vì anh và Âu Dương Tuyển hơi giống nhau, đúng không?” Giọng nói thản nhiên của Lục Ly làm cho toàn thân cô chấn động, kinh ngạc nhìn anh. 
“Nhất là điểm này.” Anh chỉ đầu lông mày của mình, đây là nơi anh và Âu Dương Tuyển giống nhau nhất. 
“… Sao anh biết rõ như vậy…” Lần đầu tiên trông thấy Lục Ly, Dương Thính Vũ đã cảm thấy giống như nhìn thấy Âu Dương Tuyển, bọn họ hơi giống nhau làm cho đáy lòng ray rứt của cô không tự chủ muốn tiếp cận anh. 
“Là do anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tieng-mua/1542095/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.