Trong căn phòng nhỏ xinh xắn, có một bé gái đang say giấc. Trông nhỏ rất mệt mỏi, da xanh xao không còn chút máu, làn môi khô khốc tím ngắt. Tóc tai rối bời, mày nhíu chặt, mồ hôi ướt đẫm áo và lan ra cả ga giường. Nhỏ đang bị hành hạ bởi cơn ác mộng dài...
Trước mặt nhỏ chính là một cái vực sâu đen đặc màu cà phê. Từ dưới vực tỏa ra những làn khói xanh lam quỷ dị. Bốn phía chỉ tòan một màu đỏ sẫm, cứ độ vài giây lại tiết ra vài giọt nhớt nhợt như máu rơi xuống cái kén trắng đang bao bọc nhỏ giữa không trung.
Du vẫn ngủ nhưng ý thức vẫn còn, nhỏ muốn thoát ra...nhưng không thể!!?
Nhỏ nhớ về ngày hôm ấy, nhớ được khúc mắc tại sao mình còn sống trên cõi đời này....
["Ama, con ở yên đây, không được lên tiếng, rõ chưa?
"Nhưng sao lại ở đây ạ??" con bé chỉ chiếc Piano, khó hiểu hỏi.
"Đây không phải là lúc thắc mắc, trèo vào n..."
"Đoành đoành đoành"
Tiếng súng gay người cắt đứt lời bà, kèm theo đó là tiếng quát tháu của vệ sĩ và đám người lạ mặt.
"Bọn mày là ai, đây không phải là nơi bọn mày có thể tới."
"Đương nhiên có thể, mau giao phu nhân và tiểu thư bọn mày ra đây..."
"Ngu ngốc, tao cảnh cáo, mau cút khỏi đây trước khi quá muộn..''
"Hahaha! Không ai được quyền ra điều kiện cho X-Line, LÊN!!". Tên cầm đầu ngoắt ra lệnh.
"CÁI GÌ, X-LINE??".Một tên vệ sĩ thất thanh kinh hô.
"Oh biết bọn này sao?? Hahaha coi như cũng có kiến thức, được chết dưới tay bọn tao coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tieng-longpiano-piano/8091/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.