Ông chủ không biết tuyển thủ eSport là ý gì, nhưng lại nhận thức được rằng cô nói lợi hại là thật.
Thật ra thì trái tim của ông ta cũng đang rỉ máu.
Nguyễn Túc không cầm được nhiều gấu bông như vậy, cô chọn con mình thích nhất, những con còn lại đều tặng cho những đứa trẻ vây quanh xem.
Mấy đứa trẻ kia mỗi người ôm một con, vui vẻ nói: “Cảm ơn chị.”
Nguyễn Túc mỉm cười ngọt ngào: “Các em phải cảm ơn anh trai này nhé, những thứ này đều là anh ấy ném trúng.”
Bọn trẻ đồng thanh lên tiếng: “Cảm ơn anh ạ.”
Sau khi nói xong, cả nhóm rời đi.
Thẩm Nhiên nhướng mày, liếc mắt hỏi cô gái nhỏ: “Còn muốn chơi cái gì nữa.”
Nguyễn Túc quét xung quanh một vòng, trông thấy gian hàng bắn súng, cô nín thở thấp giọng hỏi: “Trò đó được không anh?”
“Được chứ.”
Trước gian bắn súng đã có mấy người con trai đang chơi, nhưng hoặc là bắn không trúng bong bóng, hoặc là bắn lệch.
Trò này cũng có bẫy giống như trò ném gấu bông lúc nãy, người bán hàng cũng sẽ làm một vài thủ thuật trước, người bình thường hay chơi, thì rất khó tìm ra bí quyết chính xác.
Ông chủ ở một bên đắc chí, nhìn về phía Thẩm Nhiên: “Chàng trai, muốn chơi một lần không.”
Trên chiếc bàn nhỏ trước mặt, đặt mấy cây súng đồ chơi khác nhau.
Thẩm Nhiên nhìn lướt qua, cầm lấy một cây súng trường, điều chỉnh thử trong tay một chút, sau đó nhắm vào một quả bong bóng trên tường, bóp cò.
Bụp…
Bong bóng nổ tung, rơi xuống một tờ giấy.
Chàng trai bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-nhip-tim-anh/454102/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.