Chàng trai liền nói: “Thôi khỏi, tụi em về ngủ sớm một tí, học tập lão Thẩm tập sống healthy.”
Thẩm Nhiên cong môi, đợi bọn họ đi rồi, anh đứng dậy đóng cửa lại, cầm điện thoại về phòng, ngả người lên sô pha anh vừa nhìn boxchat, vừa cầm bật lửa châm điếu thuốc trên miệng.
Trong làn khói mờ mịt, màn hình điện thoại cứ sáng lên rồi đen lại, sáng lên rồi lại đen.
Hút xong một điếu thuốc, Thẩm Nhiên nghiền tàn thuốc vào gạt tàn, phả ra làn khói cuối cùng, cầm lấy chai nước, ngồi dậy một chút, ngón tay gõ chữ trên màn hình, cuối cùng thì nhấn gửi đi dòng tin nhắn mà anh suy nghĩ hết nửa giờ.
Nguyễn Túc vừa bước ra khỏi phòng tắm, thì thấy tin nhắn của ông chủ Thẩm gửi cho cô.
[Tôi quên mất chưa nói với em chuyện này. Tối hôm qua, lúc dọn dẹp phòng game thì tôi nhặt được một cái vòng tay. Không biết có phải của em không? ]
Nguyễn Túc ngồi ở trên giường nhắn lại: [Em không đeo vòng tay. Chắc là của người khác đó.]
[Ok, tôi biết rồi.]
Lúc này, An Nam bỗng chạy đến bên cạnh, dựa đầu vào vai cô: “Đang nhắn tin với ai đó?”
Nguyễn Túc không giấu diếm, liền nói: “Ông chủ Thẩm ở phòng game đó, anh ấy hỏi tớ có đánh rơi vòng ở chỗ anh ấy không. Tớ đang bảo lại là không.”
An Nam trợn to mắt:” Ông chủ Thẩm? Cậu add Wechat anh ấy?! “
” Ừ… Không phải hôm qua anh ấy mời chúng ta đi ăn tối sao? Tớ vào chuyển lại tiền ăn cho anh ấy.”
“Ah ah ah, không biết anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-nhip-tim-anh/454052/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.