Nguyễn Túc ho sặc sụa, hoàn toàn không trả lời được, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy nhân viên công tác đi tới, thì liền chạy đi.
Người đàn ông nhìn bóng lưng cô, đôi mắt đen hờ hững, khóe môi giật giật, đem nửa điếu thuốc lên miệng.
Lúc này, một giọng nói từ phía sau vang lên:“Lão Thẩm, vừa nói chuyện với ai vậy.”
Thẩm Nhiên cũng không quay đầu, phả ra một làn khói, liền dập tàn thuốc, ra ngoài. Anh lãnh đạm nói:“Cô bé đó chắc có xung đột với người lớn ở nhà.”
Lâm Vị Đông thở dài: “Anh Thẩm của chúng ta đúng là người đào hoa, đến đây rồi còn có cô gái nhỏ đến bắt chuyện… Có điều nhà vệ sinh cũng khó tìm quá đi, xoay tao gần chết. ”
Thẩm Nhiên nói:“ Đi thôi.”
“ À đúng rồi, buổi biểu diễn sắp bắt đầu, chúng ta phải nhanh lên mới được. ”
Lâm Vị Đông được một người bạn tặng hai vé xem buổi hòa nhạc, nhưng anh không có đứa bạn nào biết thưởng thức loại nghệ thuật này. Vất vả lắm mới kéo được Thẩm Nhiên, trạch nam chỉ biết ru rú ở phòng game cùng đi
Tuy, cả hai bọn họ đều không có tố chất thưởng thức âm nhạc cho lắm, nhưng dù sao lần này đi chung cũng có thể tranh thủ vun đắp tình huynh đệ.
Đặc biệt là Thẩm Nhiên, chưa bao giờ ra khỏi phòng game nửa bước, ai không biết còn tưởng anh đóng tổ ở đó luôn rồi.
Sau khi tìm được chỗ ngồi, Lâm Vị Đông nhìn xung quanh, thấp giọng nói với người bên cạnh: “Cả khán phòng chật ních người luôn, xem ra hôm nay chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-nhip-tim-anh/454045/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.