Lúc Nguyễn Túc tỉnh dậy, sắc trời bên ngoài đã tối, cô dụi dụi mắt xoay người, thấy Thẩm Nhiên còn đang ngủ, môi không nhịn được cong lên.
Cảm giác vừa mở mắt ra đã thấy anh đang đang ở bên cạnh thế này, thật tốt.
Nguyễn Túc sau khi yên lặng ngắm anh một lát, thì đột nhiên tiến lên hôn lên môi anh.
Động tác rất nhẹ, sợ đánh thức anh.
Sau khi hôn xong, trong đầu Nguyễn Túc không nhịn được mà nhớ tới những lời nói đó của Trần Vưu An, bảo cô chủ động….
Thật ra thì cô cảm thấy, cô lúc nào cũng ám chỉ rất rõ ràng.
Nhưng mà từ đầu đến cuối Thẩm Nhiên đều cảm thấy cô còn quá nhỏ, rõ ràng cô đã đón hai mươi mốt cái sinh nhật rồi, đã không phải là trẻ con từ lâu lắm rồi.
Nguyễn Túc suy nghĩ, chậm rãi lui khỏi ngực của anh, tìm trong vali của Thẩm Nhiên một chiếc áo tay ngắn, vào phòng tắm.
Cửa phòng tắm vừa đóng lại, Thẩm Nhiên liền mở mắt ra, sáng sớm lúc cô bé con hôn anh, thì anh đã tỉnh rồi.
Lúc này, điện thoại Thẩm Nhiên vang lên, Lâm Vị Đông hỏi anh có muốn đi ăn tối chung không.
Thẩm Nhiên nói: “Tao ra ngoài ăn với Nguyễn Túc.”
Lâm Vị Đông ngàn lời vạn chữ biến thành một tiếng khinh bỉ.
Cúp điện thoại, Thẩm Nhiên mở đèn trên đầu giường, vừa định đi lấy quần áo, cửa phòng tắm đã bị mở ra.
Cô gái nhỏ vừa mới tắm xong đang mặc áo sơ mi ngắn tay của anh đứng ở cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-nhip-tim-anh/3477451/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.