Ngày hôm sau, Nguyễn Túc dụi mắt thức dậy, lúc đi tới phòng khách lại phát hiện điện thoại của cô đặt trên bàn trà nhỏ.
Nguyễn Túc hơi sửng sốt, lúc này đúng lúc Nguyễn Thanh Sơn từ nhà bếp đi ra: “Tây Mễ, dậy rồi à, sắp ăn sáng rồi con.”
“Bố ơi, điện thoại của con…”
“Sáng nay bố đi lấy về cho con đấy, nhưng mà hình như hết pin rồi, con lấy máy đi sạc đi.”
“Cảm ơn bố!”
Nguyễn Túc vội vàng lấy điện thoại đi sạc pin, ngồi xổm dưới đất chờ mở máy lên.
Nguyễn Thanh Sơn thấy vậy, bật cười rồi quay lại nhà bếp.
Qua vài phút, điện thoại mở lên, Nguyễn Túc mở Wechat lên, tin nhắn hiện lên soàn soạt.
Trần Vưu An và An Nam hai ngày liên tiếp đều gửi cho cô không ít tin nhắn, không chỉ là các cô ấy, còn có Lâm Vị Đông, Cố Tòng Nam….
Nguyễn Túc lần lượt trả lời, nói đã không sao.
Cô thoát khỏi Wechat, vừa muốn đặt điện thoại xuống, lại phát hiện có một cuộc gọi nhỡ, là của Phương Lê.
Nguyễn Túc suy nghĩ một lúc, gọi lại.
“Dì Phương chào dì ạ, dì tìm cháu có chuyện gì không ạ?”
Hai giờ chiều.
Nguyễn Túc ngồi trong quán cà phê, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại, khẽ cong môi.
“Tây Mễ.” Một giọng nữ dịu dàng vang lên bên cạnh cô.
Nguyễn Túc ngẩng đầu: “Dì Phương.”
Phương Lê mỉm cười với cô, ngồi đối diện cô: “Xin lỗi, dì đến trễ, chờ lâu rồi hả.”
Nguyễn Túc lắc đầu, đặt úp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-nhip-tim-anh/3450681/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.