Trở lại phòng game, bọn Tần Hiển đều đã đi rồi.
Thẩm Nhiên đặt đàn cello trước quầy thu ngân, thấp giọng hỏi: “Em muốn uống gì?”
“Gì… gì cũng được ạ.”
Lần đầu tiên đến chỗ này, Nguyễn Túc quả thật không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ xem như là đổi chỗ ngủ mà thôi.
Nhưng rất rõ ràng, chuyện xảy ra sau đó đã vượt ra khỏi dự tính của cô….
Cho nên tối nay, nói cô không căng thẳng là giả.
Nguyễn Túc ngồi trước máy chơi game, không tập trung, bỏ bừa hai đồng xu vào, chơi cũng không nghiêm túc, chẳng bảo lâu nhân vật trong game đã chết.
Thẩm Nhiên cầm sữa đứng sau lưng cô, thấy vậy nhướng nhướng mày.
Anh cảm nhận được cô gái nhỏ căng thẳng.
Anh đặt sữa xuống, chống một tay bên người cô, hơi thở ấm áp phả bên tai cô, giọng nói trầm thấp ấm áp: “Sao vậy?”
Nguyễn Túc cảm giác lỗ tai nóng lên, vội vàng phủ nhận: “Không có gì, em…”
Cô nhìn về phía màn hình trò chơi, nhanh trí ứng phó: “Đã lâu không chơi trò này, nên không quen nữa rồi.”
Thẩm Nhiên khẽ liếm môi mỏng, rồi cầm lấy hai đồng xu bỏ vào, bắt đầu một ván mới.
Tay phải tự nhiên bao phủ lên tay cô, bắt đầu chơi.
Sau khi vào phòng game, bọn họ đã cởi áo khoác ngoài, lúc này hai người chỉ cách một lớp áo lông, lồng ngực ấm áp mạnh mẽ của người con trai dán ngay sau lưng Nguyễn Túc.
Cô thậm chí còn có thể cảm nhận được rõ ràng nhịp tim của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-nhip-tim-anh/3450665/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.