Hi Nguyệt nhịn không được vỗ đầu mình vài cái, cảm thấy từ khi xuyên qua đây IQ của mình tụt tới đáng thương. Cũng không trách được cô nha, ai mà nghĩ được một người luôn trong tình trạng xui xẻo như cô lại có ngày có được bàn tay vàng.
Lặng lẽ sờ sờ mặt dây chuyền đang mang trên cổ, xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc. Hi Nguyệt cảm thấy mình không chừng đã tìm ra được chân tướng: từ việc Trịnh Thư Uyển tới tìm phiền toái cho tới việc bị bắt cóc cùng với tương lai ả ta kích hoạt dị năng không gian cùng trị liệu, liên hệ với đống tiểu thuyết trước đây mình đọc. Kết luận là: sợi dây chuyền cổ này chính là một cái không gian, Trịnh Thư Uyển biết được điều đó và đang tìm cách lấy được nó.
Nhưng tiền đề là thế quái nào ả ta lại biết?
Trừ phi phán đoán trước kia của cô là đúng, Trịnh Thư Uyển trọng sinh mà đến.
Bóp chặt mặt dây chuyền trong tay, nội tâm cô hiện tại đang vô pháp tiếp thu sự thật này, nếu như vậy thì Trinh Thư Uyển chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn muốn có sợi dây chuyền từ cô, mà đằng sau ả ta đang có một cây đại thụ che chở - Tần Úc, còn cô cái gì cũng không có.
Nghĩ tới đây Hi Nguyệt lặng lẽ lau đi mồ hôi lạnh, cứ tưởng mình xuyên qua dù là mạt thế nhưng vẫn có thể sống một cách êm đẹp, tự dưng toát ra một đống việc rối răm. Đối phó với mấy cái này, đại não cô dùng không được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-em-noi/3271498/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.