'Cô' Cố Nguyên giật mình hỏi ngược lại? Nha đầu này không phải bị dọa tới choáng rồi đi?
"Đúng vậy" Hi Nguyệt gật đầu khẳng định anh không nghe nhầm.
"Này, cô nên biết rõ tình huống hiện tại của mình rồi ha..." Nói tới đây anh liền ghé mắt qua bụng cô đầy ẩn ý.
Hi Nguyệt cười khổ, ánh mắt nhu hòa đáp: " Tôi sẽ không làm điều gì mà không suy nghĩ trước sau, anh yên tâm, với lại...."
"Từ khi Thanh Lãng xuất hiện trước mặt tôi, thì tôi đã muốn chăm sóc em ấy..."
Cố Nguyên thở dài, cười khẽ: " Thủ tục không phức tạp lắm, tôi sẽ giúp cô"
"Cảm ơn".
"Nhưng mà chuyện này không chỉ có hai ta quyết định là được, cô phải xem thái độ của Thanh Lãng"
"Tôi hiểu, tôi tin mình có thể thuyết phục em ấy" Cô hướng mặt về anh, nhe răng ra cưới nói.
Nhìn thấy nụ cười của cô, Cố Nguyên không hiểu sao tim mình bỗng khựng lại.
Thấy Cố Nguyên đứng hình không nói, Hi Nguyệt liền chớp mắt đánh giá anh, phát hiện anh đang nhìn cô nhưng lại như xuyên qua cô nhìn một người khác.
"A" Phát hiện mình thất thố, anh ngượng cười ngãi đầu. Hi Nguyệt cũng thu hồi ánh mắt tò mò lại, nhưng trong lòng không khẽ nhíu mày.
Hai người tán gẫu trông chốc lát thì cửa phòng bệnh mở ra, Cảnh Dực và Thanh Lãng quay trở lại.
Thấy thân hình gầy nhỏ nện từng bước nặng nề về giường, mắt Hi Nguyệt không khỏi sáng lên. Cô dùng hết sức bình sinh để tỏa ra ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-em-noi/3271496/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.