Tần Úc dùng ánh mắt lạnh lùng đánh giá người thanh niên trước mặt, trong mắt anh hiện lên một tia sáng quang không dễ phát hiện. Còn Trịnh Thư Uyển, ả trợn to mắt không dám tin mà nhìn Hi Nguyệt. Nhưng ả chỉ bị động trong giây lát, ả là một người thông minh, hiện tại mà không phát hiện ra chuyện bất thường thì ả đã không phải là Trịnh Thư Uyển.
Trong lòng ả hiện lên hai giả định không chắc chắn: một là kẻ trước mắt không phải "Uông Hi Nguyệt", là thế thân hoặc có thể cô ta thật sự bị mất dần trí nhớ, hay...kẻ trước mặt này cũng giống như ả, người xuyên việt!
Điều thứ hai là điều mà ả một mực muốn phủ định, nếu thật sự là người xuyên việt, vậy những lợi thế trước kia của ả thật sự bị phá vỡ.
Trịnh Thư Uyển chôn mặt vào lòng Tần Úc, vẻ mặt lộ ra nét tàn nhẫn. Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, "Uông Hi Nguyệt" không thể tiếp tục tồn tại được nữa.
Hai người nhanh chóng khôi phục vẻ thiếu đánh như hàng ngày, Trịnh Thư Uyển suy yếu, khuôn mặt trắng bệt nép vào ngực Tần Úc, Tần Úc thu hồi ánh mắt đánh giá Lý Lạc, khuôn mặt trưng vẻ lạnh lùng như không có chuyện gì xảy ra. Không đợi Lý Lạc lên tiếng, anh liền dùng khẩu khí bá đạo của tổng tài, mục đích là để trấn trụ hai người trước mặt: "Cô nên đồng ý nếu cô còn có nhân tính"
"........" Trong lòng Hi Nguyệt không khỏi chửi má nó, chuyện này có quan hệ moẹ gì tới nhân tính?
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-em-noi/3271490/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.