Tô Minh cứ tưởng là Trâu Bắc Viễn đang trêu anh nhát gan nên đã từ chối đề nghị của Trâu Bắc Viễn, sau đó thì Trâu Bắc Viễn đi thật luôn.
Tô Minh:...
Lạnh lùng quá, tàn nhẫn quá, vô tình quá...
Không khuyên thêm câu nào nữa luôn hả? Em khuyên thêm một câu nữa là anh nghe thôi rồi.
Tô Minh buồn bực vô cùng, tắm rửa sớm xong đi ngủ luôn.
Mười giờ sáng thứ ba là giờ bắt đầu hoạt động triển lãm cá nhân Triệu Thánh Bồi.
Tô Minh thấy trên trang báo đưa tin, những người máu mặt bên giới chính trị, giới kinh doanh, giới nghệ thuật đều đã đến nơi tham gia rồi. Nhưng kì lạ là bản thân Triệu Thánh Bồi lại vẫn chưa hề xuất hiện.
Tô Minh nhìn vài cái rồi cũng không để ý lắm, anh tắt bài báo đi, tiếp tục ngồi trước bàn làm việc vẽ.
Lúc gần trưa thì anh nhận được tin nhắn của Trần Mộc Siêu: [Tin siêu hot nè! Tối qua Triệu Thánh Bồi bị người ta đấm đó, có người chụp được sáng nay nó phải đi cấp cứu trong bệnh viện.]
Bên dưới còn gửi kèm thêm một tấm hình, không biết chụp phóng to lên bao nhiêu lần mà tấm hình không rõ lắm, thế nhưng vẫn có thể nhìn thấy được mặt của Triệu Thánh Bồi đã sưng to như đầu heo. Tay phải hình như cũng bị trật khớp nên rũ xuống không có chút sức lực nào, đang giơ tay trái lên ôm.
Tô Minh: [Anh xem ở đâu vậy?]
Trần Mộc Siêu: [Trong group hiệp hội nghệ thuật thành phố đó, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-anh-noi-yeu-em/3332520/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.