Nhắc đến con số ba, tôi có thể nghĩ ra rất nhiều thứ.
Ví dụ như K tiểu thư vừa nói bướm mùa hè chỉ sống được ba ngày; ví dụ như loại thuốc lá mà K tiểu thư hay hút tên là "72", quy đổi ra giờ cũng là ba ngày; ví dụ như ba ngày chúng tôi đã trải qua ở California; ví dụ như kiếp sau K tiểu thư hy vọng được làm một chú chim chỉ sống ba ngày, còn tôi lại muốn làm một cây lê có tuổi thọ 300 năm...
Cứ như thể từ sau khi gặp gỡ K tiểu thư, chúng tôi luôn không thể thoát khỏi con số "ba", giống như một loại số mệnh không thể trốn tránh, cứ hết lần này đến lần khác, trong những con số "ba" ấy, chúng tôi lại đi đến một kết cục đã được định sẵn.
Vì thế, tôi vừa mới nói với nàng, hy vọng sẽ có ngày thứ tư. Tôi hy vọng nàng có thể vào ngày thứ tư đến giúp tôi bắt sâu. Đối với một cây lê có tuổi thọ 300 năm mà nói, đó có thể chỉ là một ngày rất ngắn ngủi. Nhưng đối với một chú chim chỉ có ba ngày để sống, mỗi ngày đều rất dài.
Một chú chim bay cả đời là một việc rất mệt mỏi. Một cây lê có bắt sâu hay không cũng chẳng sao cả. Tôi chỉ hy vọng nàng có thể vào ngày thứ tư đến chỗ tôi nghỉ chân, dưới danh nghĩa là giúp tôi bắt sâu.
Điều tôi hy vọng hơn cả, là giữa chúng tôi có thể có con số bốn.
Như tôi đã dự đoán, K tiểu thư luôn không mấy để tâm đến chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-nghich-bien/5041010/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.