Từ ngày cai thuốc, Khổng Lê Diên bỗng dưng lại thích ăn đồ ngọt.
Người ta bảo mấy thứ kẹo ngọt có thể làm dịu đi cảm giác vật vã khó chịu khi cơ thể thiếu nicotine. Nhưng người phụ nữ này vốn luôn khắt khe với chính mình. Dù đang trong kỳ nghỉ để nghiền ngẫm kịch bản, gần như chẳng có lịch trình lên hình nào, nàng vẫn không cho phép bản thân nạp quá nhiều đường.
Chẳng biết tự bao giờ, trong túi nàng luôn có vài viên kẹo lạc rải rác, chính là loại mà Saliha đã cho họ hồi còn ở Bắc Cương. Vỏ giấy màu xanh biển in mấy dòng chữ mạ vàng lấp lánh, bên trong là viên kẹo thơm bùi vị đậu phộng, dẻo mềm quấn quýt.
Ấy thế mà thứ nàng thường ngậm trong miệng, lặng lẽ thưởng thức, lại là một loại viên ngậm bạc hà không đường, mang theo vị ô mai chua dịu mà thơm đến nao lòng.
Mấy ngày nay, Phó Đinh Lê thường xuyên ngửi thấy mùi hương ấy.
Khi Khổng Lê Diên chăm chú đọc kịch bản đến độ cau mày. Khi nàng thuần thục đeo tạp dề vào bếp. Khi dùng bữa xong, nàng khoanh tay dựa vào tường, lặng lẽ ngắm Phó Đinh Lê rửa bát.
Khi nàng táo bạo thay đồ ngay trước mặt Phó Đinh Lê trước lúc ra ngoài. Khi về đến nhà, nàng tiện tay dùng trâm cài hay dây buộc túm gọn mái tóc. Khi nàng lười biếng cuộn mình trên sofa xem phim, vô thức xoa nhẹ vành tai cô...
Trong những khoảnh khắc ấy, nàng sẽ trao cho cô một nụ hôn, hoặc rất nhiều nụ hôn.
Chúng rơi xuống khắp nơi, mỗi điểm chạm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-nghich-bien/5040995/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.