Trận tuyết lớn rơi vào ngày 1 tháng 1 đã hoàn toàn tan đi, một hiện tượng hiếm thấy ở Thượng Hải, khiến cho đoàn phim phải vội vã quay mấy ngày cảnh tuyết liên tục.
Nhưng đạo diễn vẫn không hài lòng lắm. Theo như lịch trình được thông báo trong nhóm WeChat, có một phân đoạn quan trọng trong kịch bản yêu cầu phải có bão tuyết, mà chỉ với một chút tuyết ở Thượng Hải thì không thể nào làm được. Nhân công tạo cảnh đã thử vài lần nhưng lại không đủ chân thật, tổ mỹ thuật và bộ phận sản xuất ngoại cảnh đang đau đầu, vội vã tìm kiếm địa điểm quay ngoại cảnh cho phân đoạn này.
Nhiệm vụ của Phó Đinh Lê rất rõ ràng: ở hiện trường, cô phụ trách sắp xếp đạo cụ liên quan đến điêu khắc, chỉ đạo các cảnh đặc tả; sau mỗi ngày làm việc, cô tổng hợp lại thành văn bản để báo cáo cho Văn Anh Tú; mỗi tuần cô dành thời gian đến phòng làm việc của Văn Anh Tú để báo cáo trực tiếp, có một số việc vẫn phải mặt đối mặt để trao đổi.
Hôm nay phòng làm việc thiếu người, Phó Đinh Lê liền giúp một học trò của Văn Anh Tú trộn bột giấy suốt nửa ngày.
Cậu học trò là người tò mò, thấy Phó Đinh Lê kiên nhẫn giúp đỡ miễn phí, sau khi làm xong liền lau tay, đến hỏi:
"Văn lão sư nói chị học chuyên ngành điêu khắc ở Học viện Nghệ thuật California à? Trường tốt như vậy, sao về nước lại đến đoàn phim làm công việc vặt này?"
Phó Đinh Lê rất thẳng thắn đáp: "Nhà tôi phá sản, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-nghich-bien/5040948/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.