Vào năm 28 tuổi, Thẩm Vân Hoài rời khỏi chức giám đốc trong một công ty thiết kế nội thất hàng đầu ở Mỹ, kết thúc cuộc sống phiêu bạt dài 5 năm, trở về quê cũ ở thành phố H, hợp tác với bạn mình là Lý Mậu mở một quán bar nhỏ tại khu du lịch nổi tiếng.
Mỗi khi có bạn bè hay họ hàng hỏi đến, anh chỉ thản nhiên cười đáp: “Thất tình rồi, không muốn tức cảnh sinh tình nữa.”
Lời giải thích này chẳng qua chỉ là một cái cớ để qua mặt người khác, là thật hay giả chẳng ai biết, ngay cả Thẩm Vân Hoài nói nhiều lần rồi cũng suýt tin là thật. Cha mẹ đã ly hôn khi anh tốt nghiệp đại học, Thẩm Vân Hoài khi ấy mới hơn 20 tuổi nhưng đã có tư duy tự chủ của riêng mình, nên quyết định theo mẹ sang bờ biển bên kia để phát triển. Chưa đến 30 tuổi đã lên đến cái ghế phó giám đốc, Thẩm Vân Hoài có năng lực cũng có quan hệ, còn tệ lắm thì cũng có thể dựa vào gương mặt của mình để kiếm cơm. Nhưng mẹ anh lại chọn đúng lúc này để tái hôn, nhà dột còn gặp mưa rào, cô công chúa con chủ tịch công ty thề sống thề chết đòi cưới anh. Thẩm Vân Hoài vừa đi công tác về thì bị ông chủ gọi lên văn phòng, dùng 30% cổ phần và quyền sở hữu tất cả tác phẩm để đổi lấy một đứa con rể.
Cuộc mua bán này trông thì có vẻ không lỗ. Nhưng anh là một nhà thiết kế, mỗi một bức vẽ từ bàn tay đều như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-doi-thuong/2558056/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.