Tiết Kinh Trập lại có mưa, thoáng cái mà thế giới đã đến lúc chào đón xuân về hoa nở. Ngày giao thừa, Tống Dĩ Lạc dậy rất sớm, thậm chí trời còn chưa sáng, sương mù vẫn còn mờ mịt, bên ngoài tối đen. Đợt lạnh cuối cùng của mùa xuân năm nay đến muộn, nửa đêm hôm qua vừa có thêm một trận tuyết rơi, bây giờ tạm dừng. Trong gác xép chưa có sàn sưởi ấm, Thẩm Vân Hoài đặt tạm máy sưởi ở bên cửa sổ, khiến tuyết bên ngoài tan hết thành nước, để lại những giọt long lanh trên mặt kính.
Tống Dĩ Lạc mở to mắt nằm đó đến nỗi tay tê hết cả mới trở mình, quay lại đối diện với Thẩm Vân Hoài.
Ngày thường Thẩm Vân Hoài ngủ không sâu, luôn dậy sớm hơn Tống Dĩ Lạc có sở thích nằm nướng trong ổ chăn ấm áp. Cũng vì thế mà Tống Dĩ Lạc rất hiếm có cơ hội được yên lặng ngắm nhìn anh ngủ, từ chân mày đến đôi môi hé mở, râu đã nhú lên ở cằm và quanh môi, nhưng nhìn sao thì vẫn thấy đẹp, đẹp đến mức khiến người ta chấp nhận rơi vào vòng xoáy tình yêu không cần phải thoát ra.
Thẩm Vân Hoài đặt một tay lên phần xương sống sau lưng Tống Dĩ Lạc, đó là nơi mà anh thích vuốt ve nhất. Vào lần đầu tiên, Thẩm Vân Hoài đã cảm thán rằng Tống Dĩ Lạc thật sự quá gầy, đến mức khi cậu cúi đầu hay khom lưng là đường cột sống đã nhô lên rất rõ ràng. Nhưng nói là vậy, chứ mỗi lần tiến vào từ phía sau anh vẫn thích chạm môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-doi-thuong/2558010/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.