[Thứ năm, ngày 3 tháng 6 năm 2011, trời trong]
Hôm nay tôi lại gặp anh ấy trên hành lang.
Nhìn theo anh ấy đi lướt qua tôi, rồi gõ cửa văn phòng giáo sư trước.
Mùa hè năm nay đến sớm, tôi thậm chí còn chưa thoát khỏi cái lạnh tê tái của mùa đông, thì ánh mặt trời gay gắt và cơn gió ẩm ướt đã nhanh chóng tràn vào, đến bên cành hoa khô héo dở sống dở chết trong văn phòng giáo sư Tống. Đó là một không gian lạnh lẽo, không có hơi người, thứ mà tôi thích, xét về mặt nào đó thì nó rất giống tôi, vĩnh hằng và vô vọng, một sự tồn tại mâu thuẫn.
Hôm nay anh ấy mặc áo thun màu sẫm mà bình thường ít thấy, sau lưng có in logo của một nhãn hiệu nào đó mà tôi không biết, bị mồ hôi túa ra dưới nắng hè thấm ướt, dán chặt lên cơ thể. Anh ấy còn nhét vạt áo vào trong quần jean thủng lỗ, giúp đôi chân vốn đã dài trông càng dài hơn. Hai cái nút trên cổ không cài, dù chỉ vô ý nhưng vẫn thấy rõ xương quai xanh, chứ càng đừng nói đến tôi đang vờ như vô tình, mà thật ra cứ cố ý nhìn vào. Tôi hiểu nhìn chằm chằm cơ thể của người khác như thế là bất lịch sự, nên vội vàng cúi đầu, quay đi trước khi anh ấy dường như đã phát hiện ra ánh mắt của mình.
Từ cuộc nói chuyện giữa anh ấy và giáo sư Tống, công thêm sự mệt mỏi hiện rõ trong mắt, có vẻ như anh ấy đã thức vài đêm liền để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-doi-thuong/2557996/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.