Hôm sau, Chu Túy Túy vì mang thai, khá là nhàn nhã, Thẩm Nam cũng có một tuần nghỉ ngơi, cho nên không do dự dẫn cô đi du lịch.
Nơi Chu Túy Túy muốn đi rất nhiều, ở chỗ của Thẩm Nam, đã có một kế hoạch hoàn hảo, dẫn cô thăm tất cả.
Nước ngoài thì khá khó khăn, anh là quân nhân, không thể xuất ngoại.
Hai người sắp xếp một chút, trực tiếp đi biển.
Ngoại trừ hai người, mấy người còn lại cũng đi theo, có ngày nghỉ đều đi cùng nhau, hoàn toàn không quan tâm đây là tuần trăng mật của họ, dùng lời Lục Gia Tu mà nói, Thẩm Nam cũng không cần tuần trăng mật.
Mọi người dùng cái này, trêu chọc Thẩm Nam một phen.
Chu Túy Túy nghe dở khóc dở cười.
Buổi tối, cô ghé vào bên cạnh Thẩm Nam, mỉm cười hỏi, "Đội trưởng Thẩm, tiếc nuối không?"
Thẩm Nam nhấc mí mắt liếc cô: "Tiếc nuối cái gì."
"Không có tuần trăng mật nha." Chu Túy Túy bật cười: "Tiếc nuối sao?"
Thẩm Nam hơi ngừng lại, duỗi tay ôm người vào trong ngực, cúi đầu hôn mạnh một cái, giọng nói hơi khàn khàn: "Em cảm thấy anh thoạt nhìn là người tiếc nuối như vậy sao?"
Anh cúi đầu nhìn bụng cô, đột nhiên hỏi: "Mấy tháng?"
Chu Túy Túy: "Anh đừng xằng bậy, còn chưa đến ba tháng."
Thẩm Nam hừ lạnh một tiếng, vuốt bụng cô nói: "Tốt nhất là một tiểu công chúa, nếu là con trai, vừa mới ra là phải đánh một trận."
Dám làm chậm trễ tuần trăng mật của ba ba nhóc, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-cua-anh/3354803/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.