Thẩm Nam là vì sắp phải đi Tây Tạng, cho nên có mấy ngày nghỉ ngơi, hơn nữa quả thật mấy năm nay anh chưa nghỉ phép, vì thế chồng chất thành núi, đại đội trưởng và chính ủy vung tay, phê chuẩn cho anh nghỉ phép.
Mà Đoàn Tử Du và Đường Ngộ, là dò hỏi được tin tức từ chỗ Lục Gia Tu, vào ban đêm, rất tình cờ gặp nhau ăn cơm, sáng hôm sau hơn 5h, ba người rất ăn ý mà tập hợp ở sân bay.
Dùng lời nói của Đường Thịnh thì chính là đến xem quán rượu của Chu Túy Túy, lần trước anh ta mang rượu về nhiều người nhắc mãi, muốn biết cô ấy có thể hợp tác với khách sạn không, mà Đoàn Tử Du lại không che dấu gì, nói trắng cho Thẩm Nam biết, đến xem Đoàn Duy Nhất, không yên tâm em gái mình.
Thẩm Nam tự nhiên không có lời nào để nói, cũng sẽ không từ chối bọn họ, cho nên, liền tới rồi.
Chu Túy Túy đứng ở hành lang, nhìn về phía hai người đàn ông phía dưới, rất bất lực.
"Mấy người cũng..." Cô nhịn cười: "Quá khoa trương rồi, bọn tôi chỉ vừa mới đi được ba ngày."
Thẩm Nam hừ lạnh một tiếng, nhéo cổ cô, "Ba ngày đều đã quên mất ông xã rồi đúng không?"
Chu Túy Túy nghẹn lại, bật cười: "Thật sự không có, này không phải anh vừa đến em liền biết sao?"
Nghe vậy, Thẩm Nam thỏa mãn.
Lúc nãy quả thật, vừa mới tới gần cô liền cảm nhận được.
Hai người đối diện cười, nhìn về phía Hạ Văn mới tỉnh lại và Đường Thịnh, không tiếng động mà cong cong khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-cua-anh/1707387/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.