Trợ lý nhìn một bên mặt sưng đỏ của Chu Túy Túy, vừa định tiến lên lại bị ánh mắt của cô dọa sợ.
Chu Túy Túy mặt không đổi sắc từ văn phòng đi ra, đập cửa một cái thật mạnh, lập tức vào thang máy đi xuống.
Khi đến đại sảnh, còn gặp cô gái lễ tân khi nãy.
Khi cô gái lễ tân nhìn thấy cô còn hơi sửng sốt, "Chu tiểu thư...."
Chu Túy Túy gật đầu, sau đó rời đi.
Mãi cho đến khi ra bãi đậu xe, Chu Túy Túy không có chút do dự mà lái xe rời đi, sau khi lái ra rất xa, lúc này cô mới dừng xe ven đường, vùi đầu vào tay lái, gào khóc.
Cô vẫn luôn cảm thấy, ba mẹ mình quản giáo nghiêm khắc là vì tốt cho mình, tuy rằng dục vọng khống chế của họ rất mãnh liệt, nhưng đó cũng có thể hiểu được. Cho dù không thể hiểu được, thì Chu Túy Túy vẫn có thể tạm thời chấp nhận.
Nhưng càng lớn, cô càng nhận ra không phải như vậy.
Con nhà người ta, đều có ba mẹ yêu thương, bọn họ sẽ căn cứ vào thứ mà con cái mình thích mà cho đi học, sẽ nói với con là ba mẹ yêu con, sẽ mua quà cho con mình. Còn cô thì không, mỗi lần đi công tác về, sẽ hỏi người giúp việc trong nhà, gọi điện cho thầy cô giáo hỏi thành tích của cô, nếu thụt lùi, mẹ Chu sẽ dùng những từ ngữ độc ác đến nhục nhã, chán ghét và ghét bỏ chính mình.
--- Sao mày lại ngu như vậy! Sao tao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-cua-anh/1707378/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.