--- Nhận lỗi.
Cái xin lỗi này của Thẩm Nam dùng hết thành ý, đồng thời cũng lăn lộn Chu Túy Túy đến chết đi sống lại.
Sau khi kết thúc, cả người cô đều mềm oặt, ngay cả ngón tay cũng không muốn động, toàn bộ quá trình đều tùy ý để Thẩm Nam làm xằng bậy. Cô là thoải mái, hưởng thụ, nhưng cũng thật sự mệt mỏi.
Sau khi Thẩm Nam từ phòng tắm đi ra, trên người hơi lạnh. Anh cúi đầu, duỗi tay ôm người vào trong ngực, rũ mắt nhìn gương mặt hồng hào của cô, lông mi còn ướt dầm dề, phân không rõ là nước hay là nước mắt của khoảnh khắc sung sướng tận cùng lúc nãy.
Anh cúi đầu hôn một cái, rất dịu dàng.
"Mệt?" Người đàn ông đã được thỏa mãn giọng nói khàn khàn, nghe rất thoải mái, âm thanh cũng dịu dàng hơn mấy phần.
Chu Túy Túy cọ cọ cổ anh, khàn giọng gọi tiếng: "Ừm."
Vừa mới lên tiếng... Giọng của cô đã khàn đến như vậy rồi. Nghĩ, cô lại im lặng thương tiếc cho thân thể nhỏ nhắn của mình.
Thẩm Nam nhìn thấy thần sắc của cô, dở khóc dở cười hỏi: "Em là biểu tình gì vậy?"
Chu Túy Túy duỗi tay, chọc bả vai anh hỏi: "Thể lực của quân nhân đều tốt như vậy sao?"
Thẩm Nam: "...."
Anh không nói gì nhìn Chu Túy Túy, cúi đầu cắn ngón tay cô, sau đó quyến rũ nói: "Người khác thì không biết, anh chỉ biết, thể lực của em kém."
Ngày thường nhìn thì thấy lăn lộn rất lợi hại, nhưng trên thực tế cũng chả ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-cua-anh/1707360/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.