Dùng xong bữa sáng, Lai Phúc đợi đến khi bảy vị cử nhân xuất phát. Đây là chuyện vui mừng biết bao, ngồi trên thuyền đêm nhắc lại khiến khách trên thuyền ai ai cũng tấm tắc khen ngợi.
Bảy người Trương Nguyên lần thứ hai uống rượu chúc mừng ở đại sảnh cửa tiệm. Trương Nhược Hi bảo người gọi Trương Nguyên vào phòng khách nhỏ ở nội viện, Vương Vi và Mục Chân Chân sớm đã mài mực trải giấy đợi sẵn, Trương Nhược Hi cười nói:
-Trương Giải Nguyên, mượn nét chữ đẹp của đệ viết tên cho cửa tiệm để chúng ta được thơm lây.
Trương Nguyên cười nói:
-Đệ không giỏi viết chữ to, tỷ tỷ cũng biết mà, để đệ nhờ Nghê Nhữ Ngọc đến viết.
Trương Nhược Hi nói:
-Chỉ mượn niềm vui đỗ thủ khoa của đệ không quan tâm chữ đẹp hay không.
Trương Nguyên nói:
-Được, được. Vậy đệ đành viết vậy. Đệ cũng xin được luyện một chút, lâm trận mới mài gươm không nhanh cũng sáng.
Vương Vi và Mục Chân Chân đều cười.
Trương Nhược Hi cười nói:
-Mau viết đi. Ta ra ngoài có chút việc, buổi chiều còn phải đi đặt bảng hiệu, ngày kia là ngày Giáp Thần sẽ khai trương.
Vương Vi đã chuẩn bị bút lông sói dùng để viết chữ khải. Mục Chân Chân mài một nghiên mực Huyền Tào. Trương Nguyên đứng cách tám bước, chấp bút chăm chú nhìn ba thước giấy làm bằng trúc, do dự một hồi, hắn nâng cao cổ tay bắt đầu viết năm chữ lớn “Thịnh mỹ hào bố trang”. Vương Vi khen ngợi:
- Trung phong như trùy, khúc trực đỉnh kính, tú mỹ hàm thần. Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933312/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.