Có thể nói những người tai to mặt lớn của huyện Sơn Âm đều đến chúc mừng, tham gia hôn lễ còn có hơn một trăm năm mươi sinh đồ, dường như hôn lễ náo nhiệt như vậy từ trước đến nay chưa có bao giờ.
Chú rể Trương Nguyên đang sắp xếp chỗ ngồi và tiếp đón tân khách, nghe thấy tiếng pháo vang thì biết rằng kiệu hoa và đoàn đón dâu đã về, trong lòng có chút kích động, lập tức ra trước cửa nghênh đón.
Mười mấy người giúp việc ở Hàn Xã bắt đầu thắp nến trong đèn lồng, lập tức xung quanh sáng bừng lên. Những chiếc đèn lồng này đều là do Trương Đại và Trương Ngạc mang từ bên Tây Trương sang, đó là những chiếc đèn mà năm ngoái ở hội đèn lồng bên Tây Trương đã chuẩn bị để đón tiếp thái giám đến xem, đèn đủ mọi sắc màu, tụ lại cùng một chỗ cực kỳ rực rỡ.
Một cỗ yên ngựa đặt ở cạnh bức tường trước cửa, kiệu hoa dừng lại ở trước cỗ yên ngựa đó. Trương Nguyên bước lên vái lạy ba cái, lúc ngẩng đầu lên đã nhìn thấy anh vợ Thương Chu Đức dắt Thương Đạm Nhiên từ trong kiệu hoa ra, đỡ Thương Đạm Nhiên bước qua chiếc yên ngựa đó, tục này gọ là “Bình an”.
Thương Chu Đức đặt bàn tay phải của Thương Đạm Nhiên lên tay Trương Nguyên, nói:
-Trương Giới Tử, huynh giao tiểu muội của huynh cho đệ, đệ phải trân trọng nó suốt đời suốt kiếp này.
Những tập tục trong hôn lễ ở Thiệu Hưng, khi nói lời chúc phúc nguyên bản là không có nói những lời như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933267/chuong-314-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.