Trương Nguyên cảm thấy có phần an ủi, tầm quan trọng của Đỗ Tùng là tướng ngoài biên ải, như vậy sau này hắn có thể tăng thêm sự ảnh hưởng nhất định của mình đối với Đỗ Tùng, đây chính là một phần trong kế hoạch của hắn.
- Chân Chân, Mục thúc nói với ngươi những gì?
Trương Nguyên gấp thư của Đỗ Tùng lại, tâm trạng rất tốt.
Mục Chân Chân lại nhăn đầu lông mày nói:
- Đều là những lời nói khách sáo, căn bản không giống giọng điệu nói chuyện của cha tiểu nữ. Thiếu gia, “tiểu kỳ” là cái gì?
Trương Nguyên nhướn mày:
- Sao, Mục thúc lên chức “tiểu kỳ” sao?
Mục Chân Chân gật đầu.
Trương Nguyên vui vẻ nói:
- Tốt lắm, Mục thúc quả nhiên tài giỏi, trong mấy tháng ngắn ngủn đã lên chức tiểu kỳ rồi.
Giải thích cho Mục Chân Chân:
- Một bách hộ có một trăm hai mươi người, có hai tổng kỳ, mười tiểu kỳ, một tiểu kỳ quản mười hai quân sĩ, xem như là quan quân cấp thấp, Mục thúc chắc chắn là khi bắt cướp lập được công, thì mới có thể lên chức tiểu kỳ.
Nghe Trương Nguyên nói như vậy, Mục Chân Chân cảm thấy vui mừng, xem phụ thân kí tên ở cuối thư. Ba chữ kia chắc là phụ thân học viết đấy, chữ lớn, hơi nghiêng, như khúc sài côn vậy, cứng. Vũ Lăng vẫn ở bên sân nhà chờ, lúc này tới hỏi:
- Thiếu gia, có tới Giới Viên nữa hay không?
Trương Nhược Hi nghe nói đệ đệ Trương Nguyên muốn tới Giới Viên, liền kêu một tỳ nữ đi cùng mình, đi bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933253/chuong-312-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.