Nếu như không phải vì Nguỵ Trung Hiền nhúng tay vào làm các đảng phái tranh giành kịch liệt, thì các đảng phái trước đây vẫn còn ôn hoà, cùng lắm cũng chỉ là đình trượng, giáng chức quan, không đến mức ngươi chết ta sống, không đội trời chung, cùng với nạn đói khiến lưu dân làm phản. Đại Minh không phải không có khả năng cải tổ, theo ý nghĩa này mà nói, trận chiến với Tát Nhĩ Hử là một sự giáo huấn thê thảm, khiến đại Minh triều từ cao xuống thấp phải tỉnh lại từ u mê, vốn dĩ có thể nói là tái ông thất mã hoạ phúc khôn lường, đáng tiếc sau đó là thiên tai liên miên, thế cục trong ngoài hoàn toàn mất khống chế.
Trương Nguyên chính là cùng Mao Nguyên Nghi nói về những vấn đề này, có một số việc Mao Nguyên Nghi hiện tại cũng không hiểu, không tin, nhưng y rất nhanh sẽ tin, Mao Nguyên Nghi sẽ vùi đầu vào con đường cứu nước. Y vui vẻ đàm binh, khẳng định là có hiểu biết về tình hình quân Minh hiện tại, Trương Nguyên liền hỏi Mao Nguyên Nghi, theo tình hình quân Minh hiện tại, một khi biên cảnh có biến, có thể ngăn địch không?
Nói đến đây, Mao Nguyên Nghi tinh thần sôi nổi hẳn lên, y nghiên cứu qua quân đội của thời kì Vạn Lịch tam đại, cho rằng doanh binh và mộ binh vẫn có sức chiến đấu. Trương Nguyên nhắc y là quân đội Vạn Lịch tam đại đã qua hơn hai mươi năm, hiện danh tướng thưa thớt, tướng sĩ ham thích buôn bán, những gia đình có điều kiện thì nộp bạc để khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933230/chuong-302-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.