Vương Anh Tư hỏi Trương Nguyên, nhưng lại không để cho Trương Nguyên kịp mở lời thì đã tự đáp:
- Cho dù là có đi chăng nữa, thì muội cũng không được biết đến, cha muội sẽ không tiếp tục nhận một học trò đến xin học bát cổ nữa, người học trò đó cũng sẽ không cùng muội trốn vào rừng trúc đào măng, cũng sẽ không mời muội cùng làm văn bát cổ, cho nên, đời người trăm năm, dù có đi hết chân trời góc biển, muội cũng chỉ biết đến duy nhất một Giới Tử sư huynh thôi.
Nói tới đây, Vương Anh Tư lấy tay lau nước mắt, thẹn thùng nói:
- Không biết tại sao lại rơi nhiều nước mắt như vậy, lại đều rơi trên lò sưởi, muội không thương tâm, thật sự, Giới Tử sư huynh, muội thật sự không thương tâm, được biết Giới Tử sư huynh là muội sung sướng lắm rồi, giống như khi ở trong một gian phòng tối mở một cánh cửa sổ, có một thứ ánh sáng lạ kỳ chiếu vào, ánh sáng đó không phải là ánh nắng, cũng không phải là ánh trăng, trước kia kiến thức của muội nông cạn quá.
Vương Anh Tư nhìn Trương Nguyên, rồi lấy ra một chiếc khăn lụa từ trong tay áo đưa cho Trương Nguyên nói:
- Sư huynh lau một chút nước mắt đi.
Vương Anh Tư nhẹ nhàng xoa xoa bàn tay vào cái lò sưởi Đồng Lô, nhìn Trương Nguyên nói:
- Giống như muội không dám mơ tưởng đến việc con gái thi đậu Trạng Nguyên, muội cũng không quá mong được gả cho huynh, sư huynh đã có Thương tiểu thư, gia thế của muội cũng không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933219/chuong-298-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.