Trương Ngạc đương nhiên không biết Trương Nguyên nghĩ nhiều như thế nên trợn mắt nói:
- Đáng tiếc bây giờ tiệc vui đã chóng tàn, mỹ nhân thì xa cách mất rồi.
Trương Đại hỏi:
- Thế đệ còn muốn gì nữa?
Trương Ngạc nói:
- Đương nhiên là muốn nam nữ ân ái với Lý Tuyết Y rồi. Đại huynh, không cần phải giả tạo nói rằng huynh không muốn...Giới Tử, đệ thì sao?
Mẫn Vấn Thủy nghe thấy ngôn ngữ phóng đãng của huynh đệ Trương thị, những kẻ thiếu niên thật quá hoang đường, liền cầm cây roi mây gõ “soạt soạt” vào boong thuyền, nói to:
- Dừng lại ở Đào Diệp Độ một lát.
Khi Mẫn Vấn Thủy xuống thuyền ở Đào Diệp Độ, Trương Đại nói:
- Vấn lão, ngày mai tiểu sinh sẽ đến thăm Vấn lão.
Mẫn Vấn Thủy ậm ừ qua loa rồi lên bờ mà đi.
Trương Ngạc nói:
- Ông lão này là một quái nhân, hình như rất khó lường.
Trương Đại cười nói:
- Ta thích cái sự quái đản đó của ông ta. Người không có đam mê thì không thể kết bạn, cũng không thể có tình cảm sâu đậm; người không có khiếm khuyết thì không thể kết bạn, cũng không thể có chân khí.
Trương Nguyên vỗ tay nói:
- Đại huynh lời lẽ tuyệt diệu, Viên Thạch Công cũng đã từng nói những lời giống như thế: ‘trên đời này những người mặt mũi khó ưa ngôn ngữ vô vị đều là người không có đam mê’…. chỉ có điều là ông ta nói không được sâu sắc bằng đại huynh mà thôi.
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933175/chuong-283-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.