Trương Nguyên nói:
- Ngâm tụng thơ cổ hay là làm thơ phú đều không cần thiết. Ta với ngươi không làm thơ mà chỉ luận thơ thôi. Ngươi nói ngươi được Viên Trung Lang khen ngợi, vậy chúng ta lấy thơ bảy chữ của Công An và Cánh Lăng để luận đề, xem kiến thức của ai cao minh hơn, nhờ Vương Vi cô nương làm trọng tài, được chứ?
Trong lòng Vương Vi rất xúc động, nàng rất thích nghe Trương Nguyên bình luận thơ của các học giả nổi tiếng, liền hỏi Uông Nhữ Khiêm:
- Uông tiên sinh?
Uông Nhữ Khiêm cười nói:
- Luận thơ thì luận thơ, Tu Vi cô nương không thiên vị là tốt rồi.
Trương Nguyên nói ngay:
- Huy Châu danh sĩ Uông tiên sinh nói vậy không đúng rồi. Vương Tu Vi cũng là một nhà thơ có tiếng, lại là người rất phóng khoáng công bằng, sao ngươi lại nhắc nhở nàng không nên thiên vị, không nên lấy dạ tiểu nhân mà so lòng quân tử!
Uông Nhữ Khiêm đỏ mặt nói:
- Bớt nói nhảm đi, mời luận thơ.
Trương Đại cười lạnh nói:
- Coi thường người khác như vậy cũng biết được cách làm thơ? Cũng tầm thường thôi. Ngươi nói Viên Thạch Công đã từng khen ngươi nhưng người đã qua đời rồi, cái này gọi là chết nên không có đối chứng.
Trương Ngạc cười to:
- Đúng đúng đúng, Lý Thái Bạch, Đỗ Tử Mỹ cũng đã từng khen Trương Yến Khách ta làm thơ xuất chúng, hay tuyệt, không tin xin mời Uông danh sĩ cứ đi hỏi họ xem.
Trương Nguyên nói chuyện còn khách khí một chút nhưng Trương Đại, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933170/chuong-280-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.