Khi bàn tay hắn sờ đến đỉnh mông, Mục Chân Chân như không thể nín nhịn được nữa khẽ rên lên một tiếng, đầu ngửa ra, cổ vươn dài, bầu ngực áp sát hơn vào ngực Trương Nguyên, Trương Nguyên nhận được sự khích lệ, bàn tay lần mò lên trên, miệng nói:
- Chân Chân…
- Vâng?
Hơi thở gấp gáp.
- Đừng nói gì cả.
Phần thân trên của Trương Nguyên khẽ tránh ra một chút, bàn tay thừa cơ lách vào, từ dưới lên trên, ve vuốt bầu ngực chắc nịch, đây là bưởi ngọt hay dưa thơm, dưa chín rồi sao núm không rơi, núm vú nhỏ nhắn đó run rẩy dưới bàn tay hắn, nở ra, giãn ra…
Cách một lớp áo mỏng không đã tay lắm, Trương Nguyên nín thở, lùa bàn tay vào dưới váy Mục Chân Chân, sờ soạng dần lền, đúng vào lúc sắp nắm bắt được trọng điểm thì nghe vang lên tiếng của Lai Phúc ở phía bên kia bình phong:
- Mưa to quá, giờ thì mát mẻ rồi.
Trương Nguyên không dám nhúc nhích, thân hình vốn đã buông lỏng của Mục Chân Chân cũng co lại, hai tay che trước ngực, ấn lấy bàn tay Trương Nguyên, Trương Nguyên nắm lấy, yên lặng. Lúc này mới cảm thấy đúng là mưa rất to, tiếng mưa trên nóc khoang hòa thành một nhịp, dồn dập liền nhau, không còn chút khoảng cách nào nữa.
Thân thuyền khẽ lắc lư sang hai bên, Lai Phúc tự lẩm bẩm:
- Mưa to thế này, không làm lật thuyền đấy chứ, ta ra ngoài xem sao.
“Xột xoạt, xột xoạt”, y mặc áo rồi đứng dậy.
Tiếng của Tông Dực Thiện vang lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933081/chuong-249-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.