Hoàng Quốc Đỉnh cả giận nói:
- Trương Nguyên, ngươi đừng tưởng có khăn vuông trên đầu thì bản phủ sẽ không dám trừng trị ngươi, ngươi la hét nơi công đường, vu cáo bản quan!
Tên Hoàng Quốc Đỉnh này rõ ràng đang bao che cho Đổng thị, Trương Nguyên cũng không cần nho nhã lịch sự nữa, hắn lớn tiếng nói:
- Hoàng Tri phủ, đây là thiên hạ triều Đại Minh, trên có luật pháp Đại Minh, hết thảy đều có luật pháp trói buộc, ngài là trưởng quan một phủ cũng không thể một tay che kín bầu trời. Đại nhân bao che Đổng thị một cách lộ liễu như vậy không sợ quan Ngự Sử, quan giám sát vạch tội sao, phủ Tùng Giang nếu không giải oan cho Phạm sinh đồ, thì các chư sinh như tại hạ sẽ đi đưa cáo trạng tới Trực Lệ Hình Bộ và Án Sát ty.
Đám Tương Sĩ Kiều, Trương Đại, Trương Ngạc và một số học trò Hoa Đình tụ tập ở đó đều phẫn nộ gào thét, Hoàng Quốc Đỉnh cảm thấy rùng mình. Nếu quả thực bọn học trò này tới Nam Kinh kiện cáo thì tiền đồ sáng lạng của ông ta xem như đi tong. Trong triều phe phái đấu đá kịch liệt, đều để ý soi mói lẫn nhau. Nếu chỗ ông ta mà có nhiều chư sinh tụ tập kêu oan thì Ngự Sử và quan giám sát của Chiết Đảng sẽ buộc tội ông ta mạnh mẽ. Hơn nữa.....
Mồ hôi đầm đìa, Hoàng Quốc Đỉnh đột nhiên nhớ tới một chuyện: là Đô Sát viện Tả Thiêm Đô Ngự Sử Thương Chu Phúc là anh vợ Trương Nguyên. Đô Sát viện Ngự Sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1933014/chuong-225-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.