Nghe gia nô trả lời xong, Trần Kế Nho nhíu mày không nói gì, tên gia nô kia lại nói:
- Mi Công, tiểu nhân nhìn thấy gia nhân ở Đổng Phủ cứ ra ra vào vào, giống như phát sinh chuyện lớn gì vậy, lại thấy hai người bị trói được mang vào phủ, trên đường trở về tiểu nhân có nghe những người qua đường nói rằng gia nô của Đổng phủ và bọn đánh thuê đang đi khắp nơi để tìm người dán bảng cáo thị.
- Bảng cáo thị gì?
Trần Kế Nho hỏi.
Tên gia nô kia nói:
- Tiểu nhân cũng không biết, dù sao cũng là sự việc ồn ào khiến lòng người hoảng sợ.
Trương Nguyên và đại huynh Trương Đại liếc nhau, Trương Nguyên thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là bài văn “Thư họa khó luận tiếng lòng” kia, của bọn Kim Lang Chi dán lên?
Trần Nho Kế cho tên gia nô lui ra, bưng chén trà lên uống, ngoại trừ hàng lông mày dài đang nhíu lại thì không nhìn ra một chút gì là có vẻ tức giận cả, Mi Công đúng là người rất biết cách kiềm chế, trong “Cảnh Thế Thông Ngôn” có hai câu viết là: “thị phi đáo để tự phân minh, biện thập ma. Nhân tranh nhàn khí nhất trường không, não thập ma” (đúng sai đến cuối cùng chính mình là người rõ ràng nhất, biện bạch cái gì. Con người tranh giành cơn giận không đâu, buồn bực cái gì).
Cho nên Trần Kế Nho cũng không hề tức giận, mỉm cười hỏi Trương Nguyên:
- Ngươi cũng biết bảng cáo thị kia là gì?
Trương Nguyên nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932994/chuong-219-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.