Nhìn thấy Trương Nguyên, Tông Dực Thiện, Tiêu Thái Sử hơi nhướng cặp lông mi trắng quan sát hai người, thiếu niên Trương Nguyên tiến lên chào rất ung dung trầm tĩnh, còn Tông Dực Thiện thì có chút mất tự nhiên, Tiêu Pháp mở miệng liền hỏi:
- Tông Dực Thiện, có đọc qua sáng tác của Vương Tâm Trai tiên sinh chưa?
Vương Tâm Trai chính là Vương Cấn, đệ tử của Vương Dương Minh, khai sáng ra học phái Thái Châu có ảnh hưởng sâu sắc.
Tông Dực Thiện cung kính trả lời:
- Đệ tử đọc qua sáng tác của Tâm Trai tiên sinh như “ Phục Sơ Thuyết “ , “ Minh Triết Bảo Thân Luận “ , “ Thiên Lý Lương Tri Thuyết “ cùng “ Cách Vật Yếu Chỉ “ .
Tiêu Pháp nói:
- Vậy ngươi nói thế nào là khắc kỷ phục mâu.
Trong lòng Tông Dực Thiện biết đây là thời khắc mấu chốt thay đổi vận mệnh chính mình, trả lời tốt, có thể được Tiêu Trạng Nguyên tán thưởng, y có thể bỏ đi thân phận nô tịch. Lòng bàn tay Tông Dực Thiện lấm tấm mồ hôi, có chút khẩn trương, nghiêng đầu nhìn qua Trương Nguyên, Trương Nguyên gật đầu cổ vũ.
Tông Dực Thiện hơi suy nghĩ một chút, đáp:
- Kỷ, lễ, không phải một không phải hai, mê chính là kỷ, ngộ chính là lễ, kỷ như nước kết thành băng, mâu như băng tan thành nước, kỷ như vàng làm trâm cài tóc, lễ như nấu chảy trâm cài tóc thành vàng, cho nên băng tan tức là nước, không yêu cầu nước, nấu chảy trâm cài tóc thành vàng, không yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932919/chuong-189-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.