Nói rồi Hoàng Nhữ Hanh xoay người đi về phía Đổng Tổ Thường, Đổng Tổ Thường giờ đã được gia nhân đưa khăn lau sạch máu mũi, nhưng má trái có hằn rõ dấu tay, quả thực là bị đánh, lão liền hỏi:
]
- Đổng sinh, ai đánh ngươi?
Đổng Tổ Thường tức giận chỉ Trương Nguyên:
- Chính là hắn.
Hoàng Nhữ Hanh ngạc nhiên hỏi:
- Trương Nguyên, thật là ngươi?
Trương Nguyên khom người nói:
- Ngụ Dung tiên sinh, chi bằng đến thảo đường học sinh sẽ báo cáo ngọn nguồn sự tình với tiên sinh, học sinh đọc sách thánh hiền, biết phép tắc lễ nghĩa, sao có thể vô cớ đánh người được.
Đổng Tổ Thường cả giận nói:
- Tên tiểu tử Trương Nguyên kia, chớ có bẻm mép, ngươi nho đồng mà đánh sinh đồ, hôm nay ta quyết không tha cho ngươi.
Hoàng Nhữ Hanh cau mày, thấy Trương Nguyên nho nhã lễ độ, lại là một thiếu niên thư sinh yếu đuối, đâu giống người quát tháo hung tợn. Trái lại Đổng Tổ Thường lại có thái độ hung dữ, lồng lộn gào thét, bên cạnh có mấy gia nô, nếu nói là Đổng Tổ Thường đánh Trương Nguyên thì lão tin ngay, nhưng Trương Nguyên mà đánh Đổng Tổ Thường thì kiểu gì cũng có ẩn tình.
Hoàng Nhữ Hanh nói:
- Chớ nên ồn ào trước cửa chùa, hãy đến thảo đường để nói cho rõ ràng.
Đổng Tổ Thường kêu lên:
- Tên tiểu tử Trương Nguyên bắt người hầu của ta đi rồi!
Trương Nguyên nói:
- Bẩm tiên sinh, người hầu của Đổng sinh là Trần Minh đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932914/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.