Tiếng trống canh từ vọng gác xa xa truyền đến, lúc này đã sang canh ba, Trương Nguyên sau một ngày bôn ba vất vả, giờ đang tắm gội, Vũ Lăng ở bên hầu hạ thêm nước. Có tiếng gõ nhẹ lên cánh cửa gỗ, tiếng của Mục Chân Chân vang lên:
- Tiểu Vũ, thiếu gia tắm xong chưa, để ta giặt đồ cho thiếu gia…
Vũ Lăng nói:
- Quần áo thay ra ở trong này, Chân Chân tỷ, tỷ vào đây mà lấy.
Mục Chân Chân đẩy cửa bước vào, trong tay cầm một chiếc giỏ tre, nàng ấy cũng mới vừa tắm gội xong, mái tóc dài còn lấp lánh khi bị ánh đèn phản chiếu, cho thấy nó vẫn còn ướt. Nàng bước vào, thấy Trương Nguyên khỏa thân ngồi trong thùng tắm, tuy chỉ để lộ thân trên nhưng cũng khiến cho nàng ngại ngùng đỏ mặt, vội vàng cúi xuống nhặt lấy những quần áo dơ mà Trương Nguyên thay ra bỏ vào giỏ tre, xoay người đi ra.
Nhưng nàng khựng lại, không đi nữa, cũng không quay người lại, chẳng biết nàng đang do dự điều gì?
Trương Nguyên nhìn vào dáng người nhỏ nhắn của thiếu nữ đọa dân, hỏi:
- Chân Chân, có chuyện gì vậy?
Mục Chân Chân chầm chậm quay người lại, rồi đột nhiên quỳ thụp xuống trước mặt Trương Nguyên:
- Thiếu gia, nô tỳ xin lỗi …
Trương Nguyện đặt hai cánh tay lên thành thùng tắm, ngồi thẳng người dậy, lấy làm lạ nói:
- Đang yên đang lành mắc chi mà nói xin lỗi, mau đứng lên đi.
Mục Chân Chân khóc mà rằng:
- Đều là do nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932845/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.