Liễu thị buộc con trai trưởng của mình là Lục Thao phải yêu cầu Trương Nguyên gáclại vụ án, Lục Thao cứ quỳ ở đó, nước mắt chứa chan, không nói một lời. Lục Dưỡng Phương thấy huynh trưởng không chịu đi, thầm hận trong lòng, nói:
- Chắc chắn là huynh đã nghe lời gièm pha của chị dâu, đây mới chính là nguyên do khiến cho huynh đệ chúng ta bất hòa. Huynh ơi là huynh, chỉ vì một con tỳ nữ hạ tiện mà huynh nỡ đem em trai ruột của mình nộp lên công đường hay sao?
Lục Dưỡng Phương còn cảm thấy mình rất bị oan ức.
Liễu thị nghe vậy, càng thêm không hài lòng đối với Trương Nhược Hi. Trương Nhược Hi không được khôn ngoan khéo léo cho lắm, không biết lấy lòng cha mẹ chồng, hơn nữa nhà đẻ lại không khá giả gì, Liễu thị giận dữ nói:
- Cái thằng nghịch tử này, hôm nay mày mà không đi rút đơn kiện, thì ta sẽ khiến mày bỏ vợ, đuổi con tiện tỳ họ Trương đó về lại Sơn Âm.
Lục Thao kêu lên thảm thiết:
- Mẫu thân, chuyện này chẳng liên quan gì đến Nhược Hi cả. Nhị đệ cưỡng đoạt thị tỳ của Trương Nguyên, đương nhiên là Trương Nguyên phải đi báo quan rồi, Nhược Hi không hề biết gì. Nếu mẫu thân cứ một mực ép buộc con, thì con chỉ có nước chết mà thôi.
Y vừa nói vừa dập mạnh đầu xuống đất, chỉ dập vài cái trán đã trầy trụa, máu tươi xối xả. Liễu thị thất kinh hồn vía, đứa con trai lớn này của bà ta thường ngày luôn luôn ôn hòa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932839/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.