Ánh trăng đẹpvô cùng, ba huynh đệ Trương Nguyên, Trương Đại và Trương Ngạc đứng trêncầu Thạch Củng nhìn xuống sông Đầu Lao. Lòng sông rất nông, từng consóng nhỏ lăn tăn, mặt sông được ánh trăng chiếu vào, có thể nhìn rõ được cả những chú cá bạc đang tung tăng nô đùa, cảnh tượng này thực khiếncho người ta muốn quăng một mẻ lưới.
Trương Ngạc cũng bị ánh trăng làm cho ngây ngất, thở dài một hơi, nói:
- Ánh trăng đẹp quá, thật khiến cho tâm tình con người ta trở nên phấn chấn hẳn lên, muốn muốn có niềm vui cá với nước ghê.
Tay nắm vào thành cầu, gã dùng cái giọng khàn như vịt đực của mình ngâm nga:
- Tiểu sinh bước vào phòng ngủ, cùng với mỹ tỷ thoát y, hai người quấn quýt lấy nhau, như niềm vui cá với nước.
Trương Đại, Trương Nguyên đều cười to. Trương Đại nói:
- Một đêm trăng đẹp như thế này mà Tam đệ lại nghĩ tới chuyện đó, nghĩ chuyện gì đứng đắn hơn chút đi.
Trương Ngạc nói:
- Đại huynh và Giới Tử đệ đều đã đính hôn, chỉ có mình ta là vẫn còn côđơn. Ôi chao, chỉ có ta mới hiểu được nỗi lòng mình mà thôi, còn gì đaubuồn hơn thế này kia chứ!?!
Trương Đại cười nói:
- Đừng ở đây mà kêu than nữa, nếu đệ mà buồn khổ thật thì người trongthiên hạ đã chết vì buồn lâu rồi. Đừng tưởng ta không biết, tam thúc mẫu chẳng phải đã chuẩn bị cho đệ và nữ lang Kỳ thị đính hôn với nhau rồisao. Chính là đường tỷ (chị họ con chú hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932796/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.