Trương Nguyênăn có nửa bát bánh nhân thịt từ giờ Mão. Bây giờ đã là giờ Thìn canh ba, cũng cảm thấy hơi đói. Trong giỏ tre có sáu cái bánh mật ong to bằnglòng bàn tay, sờ nhẹ tay vào thấy vẫn còn ấm, liền cầm hai cái bánh mậtong lên ăn hết, uống hai ngụm nước, rồi quan sát toàn bộ trường thi, hội trường thi hình chữ nhật, có ba phía thông gió, chỉ có một phía làtường.
Trong trường thi có đặt hai mươi tám cái bàn dài. Mỗi bàn dài hơn hai trượng, có thể ngồi được tám người.
Cả trường thi có thể chứa hai trăm người, cứ mười hai trường thi giốngnhư vậy, được sắp xếp theo hình bát quái, ngay trung tâm chính là đạiđường và các sĩ tử đình Thân Minh đang không ngừng kéo đến.
Trường thi vốn trống trải giờ lại càng lúc càng chật chội. Chiếc bàn nối chỗ Trương Nguyên ngồi nhanh chóng chật kín người. Đám nho đồng này mài mực, ăn uống, giành chỗ ngồi, giỏ thi va vào nhau, bạn bè gọi nhau ầmĩ, thoáng chốc hội trường thi đã trở nên náo loạn vô cùng.
Trương Nguyên chỉ học có nửa buổi trời ở Xã học (trường địa phương),cho nên chẳng quen biết ai, một mình yên lặng ngồi một chỗ.
Hắn không biết ai nhưng có người vẫn nhận ra hắn. Phía bên phải có mộtnho đồng chừng hai mươi tuổi chắp tay chào hắn, rồi thấp giọng nói:
-Trương công tử, kính xin ngươi chiếu cố nhiều.
Lại có một người muốn chiếu cố à, xem ra gian lận khá phổ biến trong kỳ thi huyện. Trương Nguyên mỉm cười nói :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932792/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.