Thấy vẫn cònsớm nên Trương Nguyên dẫn Vũ Lăng đi dọc phố Thập Tự phủ Học Cung tìmThanh Mặc Sơn Nhân kia để hợp thiếp canh. Phố Thập Tự có hai quầy tướng số, chỉ cách nhau hơn mười bước.
Đang phân vân không biết quầy nào là quầy của Thanh Mặc Sơn Nhân.Chợt từ trong một nhà, một ông lão bộ dạng giống nông dân đứng trước cửa nóilớn:
-Thanh Mặc tiên sinh thật sự là tính toán tài tình. Lão hôm qua lạc mấtmột con trâu, người nhà khóc sướt mướt, nghĩ rằng là bị trộm mất trâu.Nghe người ta nói phố Thập Tự có Thanh Mặc Sơn Nhân, bói toán ô quẻ ứngnghiệm vô cùng. Lão nửa tin nửa ngờ, hỏi tung tích con trâu một chút,rốt cuộc là bị kẻ phương nào trộm mất đi. Thanh Mặc Sơn Nhân ra tay bóimột quẻ thì nói là trâu của lão không bị trộm, chỉ bị mắc kẹt ở khe suối phía đông nam nhà mình. Lão trở về tìm, quả nhiên tìm thấy trâu. Chonên hôm nay ta cố ý đến tạ ơn Thanh Mặc tiên sinh. Cũng nhờ tiên sinhbói toán như thần.
Một thầy tướng số ở cửa hàng đối diện với góc nhà đi ra, châm chọc nói:
-Không phải hôm nay ông mới cố ý tới, mà là ngày nào cũng tới, nói miếtkhông chán cái vụ trộm trâu đó. Thật nhàm chán quá đỗi, soạn chuyện mới đi ông nội.
Mọi người hai bên cửa hàng đều cười to khiến ông lão kia mặt đỏ bừng lên nói:
-Liên quan gì đến ngươi, ai lo phận nấy, nước sông không phạm nước giếng à nha.
Vũ Lăng nói:
-Thiếu gia, ông lão này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932769/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.