Trương Nguyên vừa nghe thì lập tức nhận ra ngay đó chính là giọng của hai gã lưu manh. Không sớm không muộn chúng lại nhè đúng lúc này để đến. Trương Nguyên không biết chuyện Nhị Hổ bị Chân Chân đạp cho một cước trúng ngực, đau tới mức không dậy nổi phải nằm liệt giường một ngày một đêm, ăn đủ thứ tẩm bổ, uống đủ thứ thuốc trị trong chữa ngoài, tốn không ít tiền mới hồi phục được. Sáng sớm hôm nay cùng Tam Hổ, Tứ Hổ và Lục Hổ cùng Lưu bổ đầu kéo tới chào hỏi. Vì đã được “lĩnh giáo” qua võ công của thiếu nữ đọa dân kia nên hôm nay chúng còn chuẩn bị theo cả dao găm và đoản côn.
Mục Chân Chân cũng nghe ra người đến là ai, mặt lập tức biến sắc:
- Phụ thân, chính là mấy tên người xấu hôm nọ đó.
Rồi liếc mắt nhìn sang Trương Nguyên nửa như cầu khẩn nửa như thăm dò, nếu cậu lại chịu đứng ra chống lưng cho thì cô mới dám động thủ.
Trương Nguyên nói:
- Để ta ra xem sao.
Rồi cậu bước ra mở cửa.
Người hầu Năng Trụ của Trương Ngạc trợn mắt nói:
- Kêu la cái gì, công tử nhà ta ở trong này, mau tránh ra.
Năng Trụ bình thường đi theo Trương Ngạc, anh ta cũng khá là ngang tàng.
Nhị Hổ, Tứ Hổ và Lục Hổ thấy Trương Nguyên từ cánh cửa nhỏ bước ra, đồng loạt mở to mắt kêu lên:
- Sao lại là ngươi?
Nhị Hổ xoa ngực, tức giận nói:
- Tiểu tử thối, hại ông thiếu chút nữa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932662/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.