Trương Nguyên chỉ tay về phía đỉnh núi, nói:
- Chạy lên trên đó rồi.
Rồi hai gã lập tức nhanh chóng chạy lên trên, một tên nói:
- Con tiện nhân kia chạy khỏe thật, thoắt cái đã chả thấy đâu rồi.
Tên còn lại nói:
- Nó có chạy đằng trời, ông đã thấy nó một lần ở gần ngõ Chỉ Thủy , chắc nhà nó chỉ ở đâu đó trên phố Tam Đại vịnh Ngưu Giác thôi. Hôm nay mà không tìm ra nó, ngày mai tao sẽ tới tận đó tìm. Dù có phải lật tung từng nhà một cũng phải tìm cho ra con tiện nhân này....
Khi hai gã đàn ông chạy qua gò núi thì không còn nghe thấy âm thanh nào nữa.
Trương Nguyên nhíu mày. Cậu biết phố Tam Đại, nằm tại chân núi Vương gia, phía đông bắc huyện thành, cách Đại Thiện Tự chừng hơn một dặm đường. Phố Tam Đại còn có tên gọi khác là phố Đọa Dân, bởi số đọa dân của huyện Sơn Âm tập trung nhiều nhất ở đây. Trước đây mỗi lần cùng Trương Ngạc đi ra ngoài chơi, mẫu thân họ Lã bao giờ cũng dặn một câu:
- Phố Đọa Dân có nhiều kẻ xấu lắm, con không được tới đó chơi đâu.
Còn Trương Ngạc thì bảo nơi đó vừa bẩn vừa hôi, chẳng có gì hay ho cả.
Khi đó Trương Nguyên chỉ biết rằng, người sống trong phố Đọa Dân toàn là những tên ăn mày, dân chài, kỹ nữ, nô tì....những người như vậy đời đời kiếp kiếp làm đọa dân. Còn những người có học vấn cao quý không bao giờ chịu sống chung với đọa dân, trừ khi trong nhà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/1932643/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.