Hồ Hi Văn lập tức tiến tới chào đón, mỉm cười thân thiện với Du Duyệt Duyệt, "Duyệt Duyệt, Linh Linh, cuối cùng thì hai người cũng tới rồi, bên này còn chỗ trống nè." Nói xong liền ân cần sắp xếp Du Duyệt Duyệt ngồi cạnh Quý Lâm.
Cao Trình rất biết điều mà nhích ra xa, động tác tay chân cũng thu liễm lại.
Đối với sự sắp xếp này, trong lòng mọi người ít nhiều cũng biết chút gì đó, bầu không khí xung quanh trở nên kỳ lạ nhưng rất nhanh đã được Hồ Hi Văn khuấy động.
Tầm mắt Quý Lâm luôn nhìn về phía trước, lưng thẳng băng, trên mặt cũng không có bất kỳ biểu cảm dư thừa nào, như thể không hề nhận ra rằng bên cạnh mình nhiều hơn một người.
Du Duyệt Duyệt ngửi được mùi hương của tự nhiên thoang thoảng trên người Quý Lâm, điều này làm cô nhớ đến lúc anh ngồi trước giá vẽ cẩn thận vẽ tranh.
Hiện tại anh còn đang vẽ tranh...
Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Du Duyệt Duyệt nhưng rất nhanh cô không còn tâm tư để ý đến nó nữa. Bởi vì quả trứng rung theo động tác ngồi xuống mà càng lúc càng vào sâu hơn.
Nơi cách miệng huyệt khoảng bốn năm centimet có rất nhiều điểm mẫn cảm, trứng rung chỉ cần kích thích một chút là d*m thủy liền ồ ạt chảy ra khiến cô có chút hoài nghi rằng không chỉ riêng quần lót mà ngay cả váy cũng ướt mất rồi.
Du Duyệt Duyệt nỗ lực kẹp chặt hai chân, cố áp cơn khoái cảm trong cơ thể xuống, rồi nhỏ giọng nói chuyện với Đàm Linh kế bên, không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-cho-anh-xem/905241/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.