Editor: boobannana ?
- ---
“Duyệt Duyệt? Duyệt Duyệt?” Đàm Linh không nghe đầu dây bên kia trả lời liền kêu vài tiếng.
Du Duyệt Duyệt giật mình hoàn hồn lại rồi nói: “Ha ha, chuyện đã qua lâu như vậy rồi... Kỳ thật thì tớ cũng không nhớ rõ Quý Lâm trông như thế nào!”
Đàm Linh wow một tiếng: “Quý Lâm đẹp trai như vậy mà cậu cũng quên người ta trông như thế nào! Tớ bội phục cậu thật đó! Nhưng mà Duyệt Duyệt nè, cậu vẫn không định kiếm bạn trai sao?”
Du Duyệt Duyệt ngồi dựa vào đầu giường rồi đưa tay nghịch nghịch gối ôm.
“Chẳng phải có một câu như vầy sao: từ nghèo thành giàu thì dễ chứ từ giàu thành nghèo mới khó. Tớ đã quen với mức độ đẹp trai của Quý Lâm nên nhìn những người đàn ông khác không có cảm giác.”
Đàm Linh cười cười phản bác lại: “Vừa rồi không biết có ai bảo là đã quên mất người ta trông như thế nào.”
“Tuy là tớ không nhớ rõ diện mạo, nhưng cậu cũng biết là giá trị nhan sắc của anh ấy rất cao mà.”
“Đúng là giỏi ngụy biện.”
Kế đó cô nói chuyện với Đàm Linh hơn nửa tiếng. Sau khi cúp điện thoại, Du Duyệt Duyệt bất giác nhìn về phía tủ đầu giường.
Thật ra trong tủ đầu giường của cô có một cái hộp sắt nhỏ đựng hình chụp của Quý Lâm. Đã một năm rồi cô không nhìn thấy nó.
Đến nỗi vì sao yêu mà lại không yêu nữa cũng đều đã qua hết rồi.
Du Duyệt Duyệt tắt đèn nằm nghiêng trên giường rồi nhắm mắt lại suy nghĩ đến vài chuyện. Có lẽ là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-cho-anh-xem/905233/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.