Lần tiếp theo Tiền Tây gặp Mai Cửu Nhạc là tại hôn lễ của cô và Chu Trung ba năm sau đó. Mai Cửu Nhạc đã sớm giải thích rõ ràng tình huống kia với Chu Trung, cũng đã gọi điện tới xin lỗi cho phải phép. Bản thân cô nhìn thấy Triệu Đông như chuột gặp mèo, từ đó tới giờ không dám xuất hiện trước mặt bọn họ. Tiền Tây tức cười, mơ hồ đoán được một chút gì đó nhưng không chắc chắn lắm, Triệu Đông lại không nói cho cậu biết.
Tiền Tây là một người khoan dung, cậu rất vui vẻ tới tham dự hôn lễ. Triệu Đông vốn dĩ cũng phải tới, anh đã chung sống với Tiền Tây ba bốn năm rồi, lại thân thiết với Chu Trung nên núi băng biến thành tủ lạnh, ít nhất ngoài mặt không còn lạnh lùng nữa.
Hai người gần ba mươi tuổi rồi, tiết kiệm được không ít. Triệu Đông phụ trách mua nhà, Tiền Tây phụ trách mua xe, việc này rất dễ dàng đối với người có tiền. Nhưng Tiền Tây luôn lấn cấn trong lòng, tiền mình kiếm được thua xa Triệu Đông, chi tiêu trong nhà hơn phân nửa do anh bỏ ra.
Triệu Đông gầm gừ nửa ngày mới nói, đừng có nghĩ linh tinh, vợ chồng chung tài sản.
Nhưng Tiền Tây vẫn thương lượng với Lý Bắc để mượn một khoản tiền, cậu muốn độc lập mở một xưởng cơ khí. Cậu suy nghĩ chuyện này không phải ngày một ngày hai, Lý Bắc cũng đồng ý. Năm trước, xưởng được mở ra, vì mới hoạt động nên tiền lời không nhiều lắm, toàn dựa vào Triệu Đông bày ra các kế hoạch kinh doanh.
Nói tới lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-le-khong-loi/116473/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.