Cung Tuấn thay đổi rồi, cậu yêu cầu công ty thay đổi trợ lý cho mình, đây là chuyện trước đây cậu rất muốn làm nhưng vẫn luôn chịu đựng không đề cập với công ty.
Tiểu sinh đang hồng luôn không thiếu kịch bản, sau khi Sơn Hà Lệnh mới phát sóng không lâu, công ty liền đưa rất nhiều kịch bản cho cậu chọn, tất cả mọi người dường như đang suy nghĩ cho cậu, đề cử kịch bản cho cậu, cậu chỉ cười cười, trong lòng đã sớm có quyết định.
Mấy ngày sau, có một cuộc phỏng vấn liên quan đến Sơn Hà Lệnh, lần này Cung Tuấn và Trương Triết Hạn đến điểm ghi hình vào buổi chiều, họ đến trước giờ để gặp mặt.
Ánh mắt hai người thoáng chạm nhau, đều có một khắc do dự ngập ngừng.
Cuối cùng vẫn là Cung Tuấn toét miệng cười, cũng giống như lần trước, chủ động vẫy vẫy tay với Trương Triết Hạn: "Lão Trương, ở đây."
Trương Triết Hạn nhìn Cung Tuấn không khác ngày thường, nhìn chằm chằm dáng vẻ tươi cười ấm lòng người kia, cũng cười theo, ánh mắt cười cong cong, đó là nụ cười phát ra từ nội tâm.
Anh biết, tên ngốc này sẽ không để anh lo lắng nữa.
Một lúc lâu sau, Trương Triết Hạn như thở phào nhẹ nhõm, chạy tới chỗ cậu, giống như trước kia liếc mắt lườm cậu, tức giận nói: "Cười nhếch mép rồi, có thể ngừng cười được không?"
Cung Tuấn khịt khịt mũi, đổi thành mím môi cười: "Nhếch mép không phải do cười, đó là di chứng lưu lại do khi nhỏ nghịch ngợm, không phải đã kể anh nghe sao."
Trương Triết Hạn nhìn Cung Tuấn mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lang-dinh-son-ha-lenh-nhap-vai/1077697/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.